【漢語大詞典●平望】
<P align=center>【漢語大詞典●平望】<p><br>1.平視。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·天官書』:“凡望雲氣,仰而望之,三四百里;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
平望,在桑楡上,千餘(里)二千里;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
登高而望之,下屬地者三千里。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.三國魏宮觀名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>在穀水以北。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏酈道元『水經注·穀水』:“其水至天淵池東出華林園,逕聽訟觀南,故平望觀也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.鎮名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>在江蘇省吳江縣西南。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐於此置驛,宋置寨,元以后皆置巡司。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元末張士誠派水師屯駐平望,即此。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]