豐碩 發表於 2013-2-5 08:00:19

【漢語大詞典●平原】

<P align=center>【漢語大詞典●平原】<p><br>
1.廣闊平坦的原野。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·桓公元年』:“秋,大水。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>凡平原出水爲大水。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王粲『七哀』詩:“出門無所見,白骨蔽平原。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐方干『哭秘書姚少監』詩:“曉向平原陳葬禮,悲風吹雨溼銘旌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>劉半農『曉』詩:“太陽的光線,一絲絲透出來,照見一片平原,罩著層白蒙蒙的白霧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指戰國時趙國公子平原君。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『送薛九被讒去魯』詩:“蛾眉笑躄者,賓客去平原。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『長齋月滿攜酒與夢得對酌』詩:“若怕平原怪先醉,知君未慣吐車菌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明許自昌『水滸記·分飛』:“氣槪雄,論交四海芳名重,魏齊應有平原擁;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
就不然的時節,他做喪家之狗天涯哄。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.指晉陸機。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>機嘗官平原內史。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陸云有『與兄平原書』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明薛薰『答王允升省中對雨見憶之作』詩:“康樂愁霖唱,平原苦雨詩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故人吟此曲,贈我慰相思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●平原】