豐碩 發表於 2013-2-5 07:56:53

【漢語大詞典●平津】

<P align=center>【漢語大詞典●平津】<p><br>
1.坦途;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
大道。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉陶潛『癸卯歲十二月中作與從弟敬遠』詩:“平津苟不由,棲遲詎爲拙?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 寄意一言外,茲契誰能別!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐曇翼『招隱』詩:“連峰數千里,修林帶平津。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.古地名。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢時爲平津邑,武帝封丞相公孫弘爲平津侯,即此。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>后多用爲典,亦以泛指丞相等高級官僚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>前蜀貫休『酬韋相公見寄』詩:“空諷平津好珠玉,不知更得及門麽?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋歐陽修『寄題相州榮歸堂』詩:“不須授簡樽前客,好學平津自有文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳偉業『東萊行』詩:“侍中叩閣數彊諫,上書對仗彈平津。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.舊時北平(今北京、天津)的幷稱。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>茅盾『歡迎古物』:“平津尙未陷落,而古物已經裝箱待運。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●平津】