豐碩 發表於 2013-2-5 07:48:28

【漢語大詞典●平空】

<P align=center>【漢語大詞典●平空】<p><br>
1.憑空;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
突然;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
無緣無故。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明賈仲名『蕭淑蘭』第二折:“將韓王殿忽然火爁,藍橋驛平空水渰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『封神演義』第八四回:“祭起如意,平空把申公豹拏了往麒麟崖來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『官場現形記』第四三回:“忽然想著了他,平空裏忽然傳見。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>姚雪垠『李自成』第二卷第十四章:“<黑妞兒>平空增添了一大群叔叔、伯伯、哥哥、姐姐。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.舊時繕寫上行公文,換行抬寫銜、名,謂之“平空”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋眞宗景德二年』:“宗諤在舍人院,嘗諜御史臺,不平空。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>中丞呂文仲移文詰之,宗諤答以兩省與臺司非統攝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●平空】