豐碩 發表於 2013-2-5 07:44:30

【漢語大詞典●平明】

<P align=center>【漢語大詞典●平明】<p><br>
1.猶黎明。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>天剛亮的時候。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·哀公』:“君昧爽而櫛冠,平明而聽朝。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『遊太山』詩之三:“平明登日觀,舉手開雲關。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第五七回:“平明時分,宋江守中軍人馬,隔水擂鼓呐喊搖旗。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蘇曼殊『天涯紅淚記』第一章:“平明,辭高等學堂,諸君咸返鄕間。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.平正明察;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
明白。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國蜀諸葛亮『前出師表』:“若有作姦犯科及爲忠善者,宜付有司論其刑賞,以昭陛下平明之理。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元曾瑞『哨遍·古鏡』套曲:“據堅平明正淸,非爲俺自專。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·章正宸傳』:“奈何使很傲之人,與贊平明之治哉!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『大山朴』:“‘大約是因爲樹子嫩,這朵花的養分不足,故爾失了花時。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>內子這樣平明地對我解說。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●平明】