【漢語大詞典●平陂】
<P align=center>【漢語大詞典●平陂】<p><br>亦作“平波”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“平頗”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
平地與傾斜不平之地。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>語本『易·泰』:“無平不陂,無往不復。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后亦常指事物的變遷不定或世道的盛衰興亡。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>三國魏劉劭『人物志·九徵』:“然則平陂之質在於神,明暗之實在於精。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐鄭畋『麥穗兩歧』詩:“謳謠連上苑,化日遍平陂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸顧炎武『浯溪碑歌』:“天運有平陂,名蹟更存亡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸唐孫華『國學進士題名碑』:“士氣屈伸應有數,世道那得無平頗!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『<廿載繁華夢>序一』:“就令平波往復,天道自有循環;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
無如世路崎嶇,人心日形叵測。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]