豐碩 發表於 2013-2-5 07:23:47

【漢語大詞典●平平】

<P align=center>【漢語大詞典●平平】<p><br>
1.普通;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
平常。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉袁宏『後漢紀·和帝紀下』:“<任尙>私謂所親曰:‘我以班君當贈以奇策,今所云平平耳。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁鍾嶸『詩品·齊諸曁令袁嘏』:“嘏詩平平耳,多自謂能。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸劉獻廷『廣陽雜記』卷三:“紫庭曰:只平平寫景,而橫絶宇宙之胸襟眼界,百世之下,猶將見之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『書信集·致陶亢德』:“倘蒙諒其直言,則我以爲內容實非幽默,文多平平,甚者且墮入油滑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.均平;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
公允。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢揚雄『太玄·割』:“次四,宰割平平。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>司馬光集注引王涯曰:“宰割於物,有均平之德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜荀鶴『田翁』詩:“官苗若不平平納,任是豊年也受飢。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●平平】