豐碩 發表於 2013-2-5 06:48:19

【漢語大詞典●干祿】

<P align=center>【漢語大詞典●干祿】<p><br>
1.求福。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·大雅·旱麓』:“豈弟君子,干祿豈弟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.求祿位;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
求仕進。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『論語·爲政』:“子張學干祿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王充『論衡·自紀』:“不鬻智以干祿,不辭爵以吊名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『梁書·明山賓傳』:“兄仲璋嬰痼疾,家道屢空,山賓乃行干祿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『金史·隱逸傳序』:“後世干祿者多,其先人尙人之志與歎老嗟卑之心,能去是者鮮矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·書癡』:“非爲干祿,實信書中眞有金粟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『墳·文化偏至論』:“雖兜牟深隱其面,威武若不可陵,而干祿之色,固灼然觀於外矣!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●干祿】