豐碩 發表於 2013-2-5 06:07:53

【漢語大詞典●延齡】

<P align=center>【漢語大詞典●延齡】<p><br>
1.長生;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
延長壽命。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝梁簡文帝『謝賚長生米啟』:“食乃民天之貴,粒有延齡之名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐裴鉶『傳奇·陶尹二君』:“知不遇世,遂逃此山,食松脂木實,乃得延齡耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明張居正『奉旨迎母就養謝遣官郊勞疏』:“每欲就帝都而侍養,庶幾竊天祿以延齡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.即延齡客。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>指菊花。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明杜岕『將之吳門述懷呈荔軒』詩:“延齡振芬葩,服之生羽翰。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●延齡】