豐碩 發表於 2013-2-4 21:16:35

【漢語大詞典●廷辯】

<P align=center>【漢語大詞典●廷辯】<p><br>
亦作“廷辨”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.在朝廷上辯論。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·魏其武安侯列傳』:“魏其銳身爲救灌夫……竊出上書。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>立召入,具言灌夫醉飽事,不足誅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>上然之,賜魏其食,曰:‘東朝廷辯之。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋李心傳『建炎以來繫年要錄·建炎元年六月』:“執政中有論不同者,臣請與之廷辨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『續資治通鑑·宋太宗至道二年』:“既而準入對,帝語及馮拯事,準抗辯,帝曰:‘若廷辯,失執政之體。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指在公堂上辯論。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『新唐書·李義琰傳』:“李勣爲都督,僚吏憚其威,義琰獨敢廷辨曲直,勣甚禮之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>


頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●廷辯】