豐碩 發表於 2013-2-4 20:18:56

【漢語大詞典●受祿】

<P align=center>【漢語大詞典●受祿】<p><br>
1.接受福祉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·大雅·假樂』:“宜民宜人,受祿於天。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄箋:“安民官人,皆得其宜,以受福祿於天。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.接受俸祿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·表記』:“是故君有責於其臣,臣有死於其言,故其受祿不誣,其受罪益寡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·循吏列傳』:“臣居官爲長,不與吏讓位;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
受祿爲多,不與下分利。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋秦觀『謝及第啟』:“技莫能効,初如不戰而屈人;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
名宦亟成,更類無功而受祿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.授予俸祿。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢張衡『應間』:“度德拜爵,量績受祿。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●受祿】