【漢語大詞典●取裁】
<P align=center>【漢語大詞典●取裁】<p><br>1.猶選取。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁劉勰『文心雕龍·雜文』:“至於陳思『客問』,辭高而理疎;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
庾敳『客咨』,意榮而文悴。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>斯類甚衆,無所取裁矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>按,唐寫本裁作“才”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸侯方域『南省試策五』:“彰往則必取裁,切今則必徵材。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>條近欲其無蔽旨,行遠欲其無滯思。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶決斷。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『再生緣』第四四回:“心悶悶,意呆呆,此事如今怎取裁?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]