豐碩 發表於 2013-2-4 19:28:25

【漢語大詞典●取笑】

<P align=center>【漢語大詞典●取笑】<p><br>
1.取受譏笑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『後漢書·蓋勳傳』:“既足結怨一州,又當取笑朝廷。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐劉長卿『負謫後登干越亭作』詩:“獨醒空取笑,直道不容身。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋史·嶽飛傳』:“今日之事,可危而不可安;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
可憂而不可賀;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
可訓兵飭士,謹備不虞,而不可論功行賞,取笑敵人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.耍笑;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
開玩笑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『京本通俗小說·碾玉觀音』:“又來胡說!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 秀秀被我打殺了,埋在後花園,你須也看見,如何又在那里?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 却不是取笑我!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第二二回:“別人拿他取笑兒都使得,我說了就有不是。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>沙汀『困獸記』十三:“她懷疑他們在取笑她,心緒更煩亂了。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●取笑】