豐碩 發表於 2013-2-4 18:31:37

【漢語大詞典●反戾】

<P align=center>【漢語大詞典●反戾】<p><br>
1.違背;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
背離。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王符『潛夫論·忠貴』:“反戾天地,欺誣神明。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>晉葛洪『抱朴子·微旨』:“背向異辭,反戾直正。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王夫之『讀四書大全說·中庸第二章』:“且過不及,亦皆以行乎中庸之教,而初未反戾乎中庸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.乖戾;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
反常。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢王符『潛夫論·相列』:“愚者反戾,不自省思,雖休徵見相,福轉爲災。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐柳宗元『時令論下』:“於是又爲之言五行之反戾、相盪、相摩、妖災之說,以震動於厥心,古之所以防昏亂之術也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●反戾】