豐碩 發表於 2013-2-4 17:58:54

【漢語大詞典●又】

<P align=center>【漢語大詞典●又】<p><br>
①[yòuㄧㄡˋ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』於救切,去宥,云。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.重復出現;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
再次出現。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『穀梁傳·僖公二十二年』:“過而不改,又之,是謂之過。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『祭郴州李使君文』:“念睽離之在期,謂此會之難又。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋何夢桂『摸魚兒』詞:“歎人世相逢,百年歡笑,能得幾回又!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.副詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示重復或繼續。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·小雅·巧言』:“亂之初生,僭始既涵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亂之又生,君子信讒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>南朝宋謝惠連『雪賦』:“於是迺作而賦積雪之歌……又續而爲白雪之歌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第三回:“哥哥休去,只在我寨中且過幾時,又作商量.”巴金『探索集·探索之三』:“我的小說是我在生活中探索的結果,一部又一部的作品就是我一次又一次的收獲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.副詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示幾種情況或性質同時存在。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『國語·晉語一』:“既無老謀,而又無壯事,何以事君?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『大雪懷東武園亭寄孔周翰』詩:“君不是淮西李侍中,夜入蔡州縛取吳元濟;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
又不是襄陽孟浩然,長安道上騎驢吟雪詩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『紅樓夢』第五二回:“寳玉聽了,又喜,又氣,又歎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>楊沫『靑春之歌』第一部第三章:“整整一天半夜,她沒有吃過一口東西,這時覺得又餓又渴。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.副詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示意思上更進一層。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『墨子·非攻中』:“至攘人犬豕雞豚者,其不義,又甚入人園圃竊桃李。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈作喆『寓簡』卷十:“凡香之至美至善者,惟眞臘,眞臘之又善者曰綠洋,香中之尤物也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:那一天正好是三伏的第一天,又是中午,又沒有風,不動也會出汗。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.副詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示在某個范圍之外有所補充。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『莊子·應帝王』:“始吾以夫子(指壺子)之道爲至矣,則又有至焉矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭象注:“謂季咸之至又過於夫子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『水滸傳』第一百回:“軍士攀緣上城,各執利刃,砍殺守城士卒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又有軍士乘木筏衝來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>趙樹理『小二黑結婚』十二:“縣里把罪狀一一證實之后,除叫他們賠償大家損失外,又判了十五年徒刑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
6.副詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示整數之外再加零數。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『朝花夕拾·范愛農』:“我交出賬目和余款一角又兩銅元。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:二又三分之一。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
7.副詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示有矛盾的兩件事情。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊記』第十四回:“你往那里去來?</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 教我行又不敢行,動又不敢動,只管在此等你。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:他又想去,又不想去,拿不定主意。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
.副詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>表示轉折。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>前蜀韋莊『浣溪沙』詞:“欲上鞦韆四體慵,擬交人送又心忪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋朱淑眞『湖上小集』詩:“白璧一雙無玷缺,吹簫歸去又無緣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『二刻拍案驚奇』卷九:“<楊素梅>好生不快,又不好說得出來。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
9.副詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>用在否定或反問句里,加強語氣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『左傳·莊公十年』:“其鄕人曰:‘肉食者謀之,又何間焉?’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『西遊記』第二三回:“他又不是我的生身父母,幹與不幹,都在於我。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>巴金『隨想錄·多印幾本西方文學名著』:“多印幾本近代、現代的西方文學名著,又有什么不好呢?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
10.通“宥”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>寬恕。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『禮記·王制』:“王三又,然後制刑。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“又,當作宥。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宥,寬也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
11.通“有”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『易·繫辭上』:“又以尙賢也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陸德明釋文:“鄭本作‘有以’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬王堆漢墓帛書乙本『老子·道經』:“故恒無欲也,以觀其妙;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
恒又欲也,以觀其所噭。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>又,甲本作“有”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『漢書·韓信傳』:“淮陰少年又侮信曰:‘雖長大,好帶刀劍,怯耳。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記』又作“有”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
12.通“祐”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>保佑。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●又】