豐碩 發表於 2013-2-4 16:15:05

【漢語大詞典●勸慕】

<P align=center>【漢語大詞典●勸慕】<p><br>
謂因受獎勉而有所企慕、向往(多指傾心向善)。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>漢荀悅『漢紀·惠帝紀』:“先王之制祿也,下足以代耕,上足以充祀。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>故食祿之家,不與下民爭利,所以厲其公義,塞其私心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其或犯逾者,則繩以政法。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>是以君子勸慕,小人無怨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『魏書·辛雄傳』:“然兵將之勳,歷稔不決;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
亡軍之卒,晏然在家。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>致令節士無所勸慕,庸人無所畏懾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋曾鞏『代曾侍中辭轉官劄子』:“四方觀聽,知朝廷慶賞得宜,則衆情必皆勸慕。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●勸慕】