【漢語大詞典●勸戒】
<P align=center>【漢語大詞典●勸戒】<p><br>亦作“勸誡”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.勉勵告戒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·古今人表序』:“歸乎顯善昭惡,勸戒後人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>晉范寧『<春秋穀梁傳>序』:“舉得失以彰黜陟,明成敗以著勸誡。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『舊唐書·皇甫鎛傳』:“猶賴臣等每加勸誡,或爲奏論,庶事之中,抑令通濟。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.謂勸導,教育。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>王西彦『隔膜』:“他勸戒孩子要勤勞和氣,不可妄使性子。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]