豐碩 發表於 2013-2-4 11:18:38

【漢語大詞典●勤厲】

<P align=center>【漢語大詞典●勤厲】<p><br>
亦作“勤勵”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
勤勞奮勉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『荀子·富國』:“誅而不賞,則勤厲之民不勸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>厲,一本作“屬”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>王先謙集解引王念孫曰:“作厲者是也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>厲,勉也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『群書治要』作勤勵,勵即厲之俗書。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『宋書·王韶之傳』:“韶之在郡,常慮爲弘所繩,夙夜勤厲,政績甚美。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·令狐楚傳』:“每遣退藏,更令勤勵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『明史·黃鳳翔傳』:“察『月令』篇以四時敷政,法天行健,則見聖治之當勤勵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●勤厲】