【漢語大詞典●勤勩】
<P align=center>【漢語大詞典●勤勩】<p><br>辛勞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋王安石『詔允觀文殿學士富弼乞赴汝州避災養疾』:“觸熱載馳,用忘勤勩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明謝肇淛『五雜俎·事部二』:“當時仁宗在御已四十年,而猶愼重勤勩若此。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·秦逵傳』:“帝念逵勤勩,詔有司復其家。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]