【漢語大詞典●勞勤】
<P align=center>【漢語大詞典●勞勤】<p><br>1.勤勞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·五帝本紀』:“勞勤心力耳目,節用水火材物。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸胡天遊『書趙萬全事』:“萬全既歸,極勞勤養其母。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指勤勞之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·循吏傳·王渙』:“今以渙子石爲郞中,以勸勞勤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.憂苦企望。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>漢徐幹『室思』詩之五:“思君見巾櫛,以益我勞勤。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]