豐碩 發表於 2013-2-4 10:19:37

【漢語大詞典●勞人】

<P align=center>【漢語大詞典●勞人】<p><br>
1.憂傷之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『詩·小雅·巷伯』:“驕人好好,勞人草草。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>蒼天蒼天!</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG> 視彼驕人,矜此勞人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>馬瑞辰通釋:“高誘『淮南子』注:‘勞,憂也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>‘勞人’即憂人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.勞苦之人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊五代史·晉書·高祖紀』:“己亥,罷洛陽、京兆進苑囿瓜菓,憫勞人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋梅堯臣『秦始皇馳道』詩:“秦帝觀滄海,勞人何得脩。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>魯迅『花邊文學·論秦理齋夫人事』:“孤兒寡婦,貧女勞人之順命而死,或雖然抗命,而終於不得不死者何限,但曾經上誰的口,動誰的心呢?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●勞人】