豐碩 發表於 2013-2-4 09:39:19

【漢語大詞典●勘】

<P align=center>【漢語大詞典●勘】<p><br>
①[kānㄎㄢ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
[『廣韻』苦紺切,去勘,溪。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.校訂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
核對。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐白居易『題詩屛風絕句』:“相憶采君詩作障,自書自勘不辭勞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇舜欽『送韓三子華還家』詩:“勘書春雨靜,煮藥夜火續。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明方孝孺『滄州趣爲台城趙生孝禮題』詩:“俯首蓬屋中,被褐勘六經。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.審問。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·來俊臣傳』:“請付來俊臣推勘,必獲實情。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明胡應麟『少室山房筆叢·二酉綴遺中』:“後會盱眙長勘發塚盜,乃知二少年實發鄱陽塚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『淸史稿·聖祖紀二』:“乙酉,裕親王福全等至京聽勘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.察看;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
探測。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>陳毅『遊桂林』詩:“佳景最留人,景亦待人勘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>如:勘探隊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
勘察地形。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.通“戡”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>以武力平定。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王禹偁『建谿處士贈大理評事柳府君墓碣銘』:“有唐以武勘亂,以文化人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●勘】