豐碩 發表於 2013-2-4 09:34:04

【漢語大詞典●勃鬱】

<P align=center>【漢語大詞典●勃鬱】<p><br>
亦作“勃欝”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.風回旋貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·宋玉<風賦>』:“夫庶人之風,塕然起於窮巷之間,堀堁揚塵,勃鬱煩寃,衝孔襲門。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>李善注:“勃鬱煩寃,風迴旋之貌。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈遘『七言和君倚景靈行』:“風塵勃欝千丈高,素衣化緇雙眥塞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸曹寅『春寒偶題』詩:“無邊勃鬱東風意,遽許靑紅眩太陽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指龍蛇盤屈的樣子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐溫庭筠『郭處士去甌歌』:“太平天子駐雲車,龍鑪勃鬱雙蟠拏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.茂盛;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
旺盛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『南行前集敘』:“山川之有雲,草木之有華實,充滿勃鬱而見於外。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明胡應麟『詩藪·國朝上』:“東西二京,人文勃鬱。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『中國同盟會宣言』:“吾黨義烈之士,對茲山河,雄心勃鬱,其亦力任艱巨,以光吾國而發揮其種性乎。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>


頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●勃鬱】