【漢語大詞典●劾治】
<P align=center>【漢語大詞典●劾治】<p><br>1.審查治罪。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·袁盎晁錯列傳』:“吳王驕日久,國多姦。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>今苟欲劾治,彼不上書告君,即利劍刺君矣。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋葉夢得『石林燕語』卷十:“後爲妻訟其不睦事,爲監司所按治,詔置獄劾治。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指推究、審問。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明馮夢龍『智囊補·察智·程戡』:“戡曰:‘殺人而自置於門,非可疑耶?’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>乃親自劾治,具得本謀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]