【漢語大詞典●劙】
<P align=center>【漢語大詞典●劙】<p><br>①[líㄌㄧˊ]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』呂支切,平支,來。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
[『廣韻』郞計切,去霽,來。]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
亦作“蠫”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
割;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
劈。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『荀子·強國』:“<莫邪>則劙盤盂,刎牛馬,忽然耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>楊倞注:“劙,割也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『太平廣記』卷四○六引『扶南記』:“荔枝爲名者,以其結實時,枝條弱而蔕牢,不可摘取,以刀斧劙取其枝,故以爲名。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明徐渭『芭蕉花』詩:“坼難劙海蚌,瓣厚落河蚶。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸魏源『陶文毅公墓志銘』:“山回水復鬱乃昌,公奮神斧劙大荒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]