【漢語大詞典●劍佩】
<P align=center>【漢語大詞典●劍佩】<p><br>亦作“劍珮”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
寶劍和垂佩。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝宋鮑照『代蒿里行』:“虛容遺劍佩,實貌戢衣巾。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>隋王通『中說·周公』:“衣裳襜如,劍珮鏘如,皆所以防其躁也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐杜牧『冬至日寄小侄阿宜』詩:“我家公相家,劍佩嘗丁當。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇轍『次韻子瞻感舊』詩:“久從江海遊,苦此劍珮長。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]