豐碩 發表於 2013-2-3 19:32:25

【漢語大詞典●劃然】

<P align=center>【漢語大詞典●劃然】<p><br>
1.象聲形容詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐谷神子『博異志·陰隱客』:“至一大門……門有數人俯伏而候。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>門人示金印、讀玉簡,劃然開門。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋蘇軾『後赤壁賦』:“劃然長嘯,草木震動,山鳴谷應,風起水湧。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸蒲松齡『聊齋志異·竹靑』:“無何,竹靑出,命衆手爲緩結,覺羽毛劃然盡脫。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.忽然;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
突然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『聽穎師彈琴』詩:“劃然變軒昂,勇士赴敵場。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>葉聖陶『城中·病夫』:“站長嘴里的叫笛蘧……一響,繁雜的喧聲便劃然而息,整個車站讓異樣的沉默籠罩著。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.界限分明貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸王夫之『尙書引義·說命中』:“宋諸先儒欲拆陸、楊‘知行合一’、‘知不先,行不後’之說,而曰‘知先行後’,立一劃然之次序。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>姚華『論文後編』:“由此以言,則紀必務其大,記不厭其細,二者之界,劃然可識。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>郭沫若『奴隸制時代·中國古代史的分期問題』:“春秋和戰國是劃然不同的兩個時代。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.猶豁然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>開朗貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明王思任『徐霞客傳』:“與之論山經、辨水脈,搜討形勝,則劃然心開。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●劃然】