【漢語大詞典●剽輕】
<P align=center>【漢語大詞典●剽輕】<p><br>1.強悍輕捷;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
輕疾。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·絳侯周勃世家』:“楚兵剽輕,難與爭鋒。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·史弼傳』:“<勃海王悝>外聚剽輕不逞之徒,內荒酒樂,出入無常。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸吳偉業『松鼠』詩:“剽輕固天性,儇狡因衆習。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.輕薄;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
輕浮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『漢書·五行志中之上』:“風俗狂慢,變節易度,則爲剽輕奇怪之服。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南史·曹景宗傳』:“本以爲戲,而部下多剽輕,因弄人婦女,奪人財貨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『資治通鑑·漢獻帝建安元年』:“其所任用,好奇取異,多剽輕小才。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]