【漢語大詞典●剽敓】
<P align=center>【漢語大詞典●剽敓】<p><br>1.擄掠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>敓,“奪”的古字。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『新唐書·叛臣傳下·朱玫』:“時盛寒,吏民被剽敓,僵死屍相藉。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·祁彪佳傳』:“高傑兵擾揚州,民奔避江南,奸民乘機剽敓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸薛福成『書過善人事』:“嗟夫,方饑民索食洶洶,人以引避爲智,相率閉拒,則彼計無復之,勢將剽敓,一鄕被其患。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.抄襲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明康海『<大復集>序』:“摹倣剽敓,遠於事實,予猶以爲過云。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明胡應麟『少室山房筆叢·丹鉛新錄引』:“故有於前人之說,疑也驟而信之,是也驟而非之,至剽敓陳言,盾矛故帙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參見“剽奪”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]