豐碩 發表於 2013-2-3 19:14:53

【漢語大詞典●剽剝】

<P align=center>【漢語大詞典●剽剝】<p><br>
1.攻擊;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
批駁。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『史記·老莊申韓列傳』:“然善屬書離辭,指事類情,用剽剝儒、墨,雖當世宿學不能自解免也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李翱『祭韓吏部文』:“建武以還,文卑質喪,氣萎體敗,剽剝不讓。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.擊殺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋司馬光『涑水記聞』卷十一:“平乘馬即入賊軍中,從者不得入,皆見剽剝,信獨脫歸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.削除。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋葉適『彭子復墓志銘』:“昔之宿聞腐見皆已遯散剽剝,奇論新說忽焉交列橫布。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明張居正『劉堯溪七十壽序』:“劉子之學,務在剽剝枝葉,歸究本實,不儕於俗,而求當於古。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.抄襲竊取。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋陸遊『曾文淸公墓志銘』:“時禁元祐學術甚厲,而以剽剝頽闒熟爛爲文。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸秦篤輝『平書·文藝篇上』:“著書之道在於忠,不忠則剽剝欺謾之弊作。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●剽剝】