【漢語大詞典●剪柳】
<P align=center>【漢語大詞典●剪柳】<p><br>1.剪綹。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂竊取錢物。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元無名氏『漁樵記』第二折:“[旦兒云]</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>由你寫,或是跳牆驀圈,剪柳搠包兒,做上馬強盜,白晝搶奪;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
或是認道士,認和尙,養漢子。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>你則管寫不妨事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.即射柳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸高士奇『天祿識餘·剪柳』:“永樂時,禁中有剪柳之戲。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>剪柳,即射柳也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>以鵓鴿貯葫蘆中,懸之柳上,彎弓射之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>矢中葫蘆,鴿輒飛出,以飛之高下爲勝負,往往會於淸明、端午日,名爲射柳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]