【漢語大詞典●剛傲】
<P align=center>【漢語大詞典●剛傲】<p><br>亦作“剛慠”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
剛強傲岸。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·文苑傳·禰衡』:“少有才辯,而尙氣剛傲,好矯時慢物。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·文苑傳·陰興傳』:“興弟就……善談論,朝臣莫及,然性剛慠,不得衆譽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐薛用弱『集異記補編·李楚賓』:“李楚賓者,楚人也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>性剛傲,惟以畋獵爲事,凡出獵無不大獲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明何良俊『四友齋叢說·史五』:“<吳獻臣>輒捫一虱置卓上,周圍以唾作一大圈,直視太守曰:‘看你走到那裏去!’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>其剛傲淩物如此。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]