【漢語大詞典●剛絜】
<P align=center>【漢語大詞典●剛絜】<p><br>亦作“剛潔”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
剛強純潔。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·獨行傳贊』:“惟此剛絜,果行育德。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇轍『墨竹賦』:“性剛絜而疎直,姿嬋娟以閑媚。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>元陸友仁『硏北雜志』卷上:“南康黃可玉,嗜古,剛潔人也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]