【漢語大詞典●剛鹵】
<P align=center>【漢語大詞典●剛鹵】<p><br>亦作“剛滷”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
謂土地堅硬而含鹽鹵。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『易·說卦』:“其於地也,爲剛鹵。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>陸德明釋文:“鹵,鹹土也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“取水澤所停則鹹鹵也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『後漢書·西南夷傳·冉駹』:“又土地剛鹵,不生穀粟麻菽。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明張居正『葬地論』:“或曰:膏沃之壤,華實必茂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
剛滷之區,根荄靡託。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>物理如此,何得言無地脈乎?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]