【漢語大詞典●剛耿】
<P align=center>【漢語大詞典●剛耿】<p><br>1.猶淸肅。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐韓愈『南山詩』:“參差相疊重,剛耿陵宇宙。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>錢仲聯集釋引徐震評釋:“剛有肅義。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>耿者,光也。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>光與淸朗之義相因。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>‘剛耿’云者,猶言淸肅也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.剛直耿介。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『寄周安孺茶』詩:“有如剛耿性,不受纖芥觸。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]