【漢語大詞典●剛狠】
<P align=center>【漢語大詞典●剛狠】<p><br>亦作“剛很”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>亦作“剛佷”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
1.猶剛愎。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『三國志·吳志·諸葛恪傳』:“權嫌恪剛狠自用,峻以當今朝臣皆莫及,遂固保之,乃徵恪。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.剛強;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
強硬。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『南齊書·蕭坦之傳』:“<坦之>剛佷專執,群小畏而憎之。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇轍『君術』:“治天下何異於治馬也,馬之性剛很而難制。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『明史·蕭鳴鳳傳』:“鳴鳳三督學政,廉無私。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>然性剛狠,以憤撻肇慶知府鄭璋。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
3.凶狠。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸劉獻廷『廣陽雜記』卷四:“明聲死,小普嗣,剛很淫亂。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]