豐碩 發表於 2013-2-3 16:42:46

【漢語大詞典●剛風】

<P align=center>【漢語大詞典●剛風】<p><br>
1.罡風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>高天強勁的風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐顧況『曲龍山歌』之二:“願逐剛風騎吏旋,起居按摩參寥天。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『朱子語類』卷二:“高山無霜露,却有雪……道家有‘高處有萬里剛風’之說,便是那裏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋范成大『玉華樓夜醮』詩:“紫雲澒洞千柱浮,剛風八面寒颼飀。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>瞿秋白『鐵花』:“好一似銅松拂著剛風,我眞愛上了,舍却不忍。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.指西風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『靈樞經·九宮八風』:“從西方來名曰剛風。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其傷人也,內舍於肺,外在於皮膚。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>其氣主爲燥風。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●剛風】