【漢語大詞典●剛克】
<P align=center>【漢語大詞典●剛克】<p><br>謂以剛強取勝。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·洪範』:“三德:一曰正直,二曰剛克,三曰柔克。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“二曰剛克,言剛強而能立事。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『北史·常爽傳』:“崔浩、高允,幷稱爽之嚴教,奬勵有方。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>允曰:‘文翁柔勝,先生剛克,立教雖殊,成人一也。’”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明劉元卿『賢奕編·聞鈔上』:“仁宗故仁柔主,此其剛克處也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭沫若『中國古代社會硏究』第二篇第一章第三節:“強弗友的人要壓制著他,不准他抬頭,這就是所謂剛克。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]