【漢語大詞典●剛地】
<P align=center>【漢語大詞典●剛地】<p><br>猶言偏是,硬是。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>前蜀貫休『山居』詩之十八:“白衣居士深深說,靑眼胡僧遠遠傳。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>剛地無人知此意,不堪惆悵落花前。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>前蜀貫休『書倪氏屋壁』詩之三:“春光靄靄忽已暮,主人剛地不放去。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]