【漢語大詞典●削然】
<P align=center>【漢語大詞典●削然】<p><br>1.象聲詞。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·讓王』:“孔子削然反琴而弦歌,子路扢然執干而舞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>成玄英疏:“削然,取琴聲也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.猶闃然。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>寂靜貌。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐孫樵『復召堰籍』:“凡其所居,鏗耀有聞,及爲潞州,聲光削然,將發戍兵,甲興而譁。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐司空圖『將儒』:“嗟乎,後之爲儒,其力寖羸矣……故雖用於時,道亦削然,不喩將儒之權耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]