【漢語大詞典●剋核】
<P align=center>【漢語大詞典●剋核】<p><br>猶言限制;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
逼迫。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『莊子·人間世』:“獸死不擇音,氣息茀然,於是幷生厲心。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>剋核大至,則必有不肖之心應之,而不知其然也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>郭象注:“夫寬以容物,物必歸焉。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>剋核太精,則鄙吝之心生,而不自覺也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>成玄英疏:“夫剋切責核,逼迫太甚,則不善之心歘然自應,情事相感,物理自然。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]