豐碩 發表於 2013-2-3 15:12:36

【漢語大詞典●荊榛】

<P align=center>【漢語大詞典●荊榛】<p><br>
1.亦作“荊蓁”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>泛指叢生灌木,多用以形容荒蕪情景。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>三國魏曹植『歸思賦』:“城邑寂以空虛,草木穢而荊榛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>一本作“荊蓁”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐李白『古風』之一:“王風委蔓草,戰國多荊榛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>金元好問『續小娘歌』之七:“傷心此日河平路,千里荊榛不見人。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸吳偉業『十月下澣宴閬石蒼水齋』詩:“三江風月尊前醉,一郡荊榛笛裏聲。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.謂沒入荒野,指逝世。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明周履靖『錦箋記·聞訃』:“閨中何意,半道荊蓁,情隔雲泥。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.比喩艱危,困難。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『舊唐書·宦官傳·楊復恭』:“吾於荊榛中援立壽王。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元許謙『馮公嶺』詩:“胸中芥蒂未盡去,須信坦道多荊榛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.比喩惡人。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>元麻革『過陝』詩:“豺狼滿地荊榛合,目斷中條是故丘。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明夏完淳『大哀賦』:“未許其冠帶春秋,遂至夫荊榛天地。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸厲鶚『東城雜記·陳御史元倩』:“手披荊榛,身禦魑魅。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>周實『民立報出版日祝賦』詩:“重重草木羞依附,莽莽荊榛待剪除。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
5.芥蒂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
不快。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明陳汝元『金蓮記·射策』:“笑譚之頃,便起荊榛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●荊榛】