豐碩 發表於 2013-2-3 15:03:16

【漢語大詞典●荊杞】

<P align=center>【漢語大詞典●荊杞】<p><br>
1.指荊棘和枸杞,皆野生灌木,帶鉤刺,每視爲惡木。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>因亦用以形容蓁莽荒穢、殘破蕭條的景象。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『山海經·西山經』:“小華之山,其木多荊杞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐杜甫『塞蘆子』詩:“邊兵盡東征,城內空荊杞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明王世貞『將軍行』:“嚴霜一夜零,華堂遍荊杞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>淸朱琦『感事』詩:“樓堞幸少完,室廬剩荊杞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.喩奸臣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『文選·阮籍<詠懷詩>』:“繁華有憔悴,堂上生荊杞。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>張銑注:“荊杞喩奸臣。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>言因魏室陵遲,奸臣是生。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>奸臣則晉文王也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●荊杞】