【漢語大詞典●荊牛】
<P align=center>【漢語大詞典●荊牛】<p><br>『太平御覽』卷九百引南朝宋劉義慶『幽明錄』:“桓沖鎮江陵,正會夕,當烹牛。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>牛忽孰視帳下都督甚久,目中泣下。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>都督呪之曰:‘汝能向我跪者,當啓活也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>牛應聲而拜,衆甚異之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>都督復謂曰:‘汝若須活,遍拜衆人者直往。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>牛涕殞如雨,遂拜不止。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>値沖醉,不得啓,遂殺牛。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后用以喩乞憐仍難苟活。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明吳騏『感時書事寄計子山陸孝曾』詩:“荊牛烹可待,國狗噬何狂!”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]