豐碩 發表於 2013-2-3 14:09:56

【漢語大詞典●刮摩】

<P align=center>【漢語大詞典●刮摩】<p><br>
亦作“刮磨”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>亦作“刮劘”。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
1.琢磨器物,使之光平。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·考工記序』:“刮摩之工五。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭玄注:“刮作‘捖’。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>鄭司農云:‘……捖摩之工,謂玉工也。’</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>捖,讀爲‘刮’。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『周禮·考工記序』:“刮摩之工:玉、楖、雕、矢、磬。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋沈括『夢溪筆談·器用』:“比得古鑑,皆刮磨令平。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
2.磨滅;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
滌除。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>唐韓愈『曹成王碑』:“喪除,痛刮摩豪習。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>委己於學。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>宋王安石『再答呂吉甫書』:“相見無期,惟刮摩世習,共進此道。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明方孝孺『與鄭叔度書』之二:“向非唐韓愈氏洗濯刮磨而力去之,文殆未易言也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>章炳麟『原學』卷三:“浣衣者,刮磨垢穢,而諭之觀腐骨。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
3.切磋;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
硏討。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>『元史·吳師道傳』:“乃幡然有志於爲己之學刮摩淬礪,日長月益。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明方孝孺『答王仲縉書』之五:“況斯道自近世大儒剖析刮磨,具已明白,所患者信而行之者寡耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>
4.拂刮切削。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>明顧起元『客座贅語·詮俗』:“以漸而刮劘其所有曰鏇。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG>&nbsp;</P>
<P><STRONG>

頁: [1]
查看完整版本: 【漢語大詞典●刮摩】