【漢語大詞典●制治】
<P align=center>【漢語大詞典●制治】<p><br>猶言統治。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>治理政務。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『書·周官』:“制治於未亂,保邦於未危。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>孔穎達疏:“治,謂政教。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『史記·酷吏列傳序』:“法令者治之具,而非制治淸濁之源也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋蘇軾『謝應中制科啟』:“恭惟制治之要,惟有取人之難。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸王夫之『讀四書大全說·論語·季氏篇一』:“以其安分無求而不動於惡者在是,其以制治保邦而免於傾危者亦即在是。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]