【漢語大詞典●刺閨】
<P align=center>【漢語大詞典●刺閨】<p><br>古代夜有急報,投刺於宮門以告警。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>閨,宮中小門。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>南朝梁戴暠『從軍行』:“長安夜刺閨,胡馬白銅鞮。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>詔書發隴右,召募取關西。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『陳書·世祖紀』:“一夜內刺閨取外事分判者,前後相續。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐皎然『同薛員外誼久旱感懷兼呈上楊使君』詩:“戎寇夜刺閨,民荒歲傷國。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明楊愼『丹鉛總錄·刺閨』:“刺閨,夜有急報,投刺於宮門也。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸錢謙益『五芳井歌』:“丙子之秋虜再入,旁午軍畫刺閨急。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>一說,“刺即鑽刺之刺。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>如云‘穴門以入’耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>參閱明焦竑『焦氏筆乘·刺閨』。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]