【漢語大詞典●判袂】
<P align=center>【漢語大詞典●判袂】<p><br>分袂;</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
離別。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>宋范成大『大熱泊樂溫有懷商卿德稱』詩:“故人新判袂,得句與誰論?”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明王廷相『答吳宿威太守書』:“自松江判袂,積有歲年。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>淸張潮『滇南憶舊錄·成公祠』:“但我與子相處數年,一旦判袂,有所不忍耳。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]