【漢語大詞典●利穎】
<P align=center>【漢語大詞典●利穎】<p><br>1.指錐子銳利的尖端。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐元稹『酬樂天東南行詩一百韻』:“擺囊看利穎,開頷出明珠。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
2.指尖芒。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐薛能『蜀州鄭史君寄烏觜茶因以贈答八韻』:“拒碾乾聲細,撐封利穎斜。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]