【漢語大詞典●利根】
<P align=center>【漢語大詞典●利根】<p><br>佛教語。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>猶言慧性。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>謂易於悟解的根器。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>后理學家亦用之。</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>『法華經·妙音菩薩品』:“精進勇猛攝諸善法,利根智慧善答問難。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>北魏楊衒之『洛陽伽藍記·城西法云寺』:“摩羅聰慧利根,學窮釋氏。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>唐王維『能禪師碑』:“善習表於兒戲,利根發於童心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>明王守仁『傳習錄』卷下:“利根之人,直從本源上悟入人心。”</STRONG></P>
<P><STRONG></STRONG> </P>
<P><STRONG>
頁:
[1]